Truyện hay

CÂU CHUYỆN VỀ 1000 CHIẾC GƯƠNG

 Ngày xưa, tại 1 ngôi làng nhỏ xa xôi có 1 nơi mà người ta gọi là "Ngôi nhà 1000 chiếc gương".
Ngày nọ, một chú chó nhỏ yêu đời đã quyết định đến thăm ngôi nhà xem sao. Khi đến nơi, chú ta hăm hở nhảy lên từng bậc thang của ngôi nhà. Chú ghé mắt nhìn qua ô cửa với đôi tai vểnh cao và cái đuôi vẫy nhanh hết sức mình.

Thật ngạc nhiên! Bên trong là 1000 chú chó nhỏ với khuôn mặt vui vẻ cũng đang vẫy đuôi nhanh y như chú. Chú mỉm cười thật tươi và cũng nhận được 1000 nụ cười nồng ấm và thân thiện như thế.
Khi rời khỏi ngôi nhà, chú chó tự nhủ: "Nơi này thật kỳ diệu. Mình sẽ đến đây thường xuyên".

Có một chú chó nhỏ khác cũng quyến định đến thăm ngôi nhà. Chú ta chậm chạp leo lên các bậc thang rồi nhăn nhó cúi đầu nhìn qua ô cửa. Chú thấy 1000 con chó khác trông chẳng thân thiện chút nào đang nhìn mình chằm chằm. Chú cất tiếng gầm gừ với đám chó ấy và khiếp sợ khi thấy 1000 con chó kia gầm gừ lại với mình.

Chú lập tức quay lưng bỏ đi và tự nhủ:"Nơi này thật ghê rợn, mình sẽ chẳng bao giờ đến đây nữa".

Tất cả mọi khuôn mặt mà bạn gặp trong cuộc sống đều là những chiếc gương phản chiếu chính bạn. Vậy bạn đã nhìn thấy gì trên gương mặt họ.
P/s: Cuộc sống là tấm gương phản ánh tâm hồn bạn, nếu bạn mỉm cười thì nó sẽ mỉm cười với bạn...và ngược lại !
 
 ----------------------------------------------

CÔ GÁI VÀ GÓI BÁNH


Sau khi lấy vé máy bay, cô gái trong chiếc áo dài tươi thắm đã ghé mua một gói bánh hạnh nhân để nhâm nhi trong khi chờ chuyến bay. Phòng khá đông người. Chọn chiếc ghế cạnh một trung niên, cô khoan thai ngồi xuống và lấy sách ra đọc.

Đến một đoạn lý thú, cô nhón một cái bánh để trên thành ghế khẽ mỉm cười thưởng thức. Chỉ mới cắn vài miếng, cô ngạc nhiên thấy gã đàn ông bên cạnh cũng lấy một cái ‘trong gói bánh của cô’ vừa ăn vừa tiếp tục đọc báo!

Một chút nhăn mặt, cô thầm nghĩ: “Thật bất lịch sự. Chẳng một lời hỏi han xin phép!”.Đến khi cô ăn đến cái thứ hai thì anh kia cũng lại lấy một cái nữa.
Mặt cô nóng bừng lên. Cô lúng túng thấy rõ. Những dòng chữ trong cuốn sách trên tay cô đã bắt đầu nhảy múa lung tung!

Liếc bên cạnh, hắn vẫn điềm nhiên đọc báo. “Gã này láo quá! Mình muốn đấm cho gã một cú !” Nhưng cô đã dằn sự bực bội để tránh tạo ra những tình huống không hay. Cô hít một hơi thở thật sâu và đọc sách tiếp … Cứ thế, mỗi lần cô ăn một cái bánh thì anh kia cũng lẳng lặng lấy một cái.
Một lát sau, nhìn bên cạnh thấy chỉ còn một cái bánh duy nhất, cô tự nhủ: “À, để xem tên láo xược này sẽ làm gì !? ” và yên lặng chờ đợi. Chỉ vài phút sau, gã đàn ông lại thò tay đến gói bánh.

Hơi do dự, hắn nhẹ nhàng bẻ lấy nửa cái bánh, thản nhiên ăn và tiếp tục đọc báo… Không dằn nổi cơn tức giận, cô lập tức gập mạnh cuốn sách, nắm chặt cái xách tay, đứng ào dậy như một cơn lốc … và bỏ đi chỗ khác.
Ngồi trên máy bay, vẫn chưa quên hình ảnh gã đàn ông bất nhã vừa rồi, cô mở xách tay lấy kính đọc sách … bỗng nhìn thấy gói bánh mình mua vẫn còn y nguyên đó. Cô chợt hiểu. Ngơ ngác nhìn qua khung cửa sổ máy bay như muốn tìm lại người đàn ông.
Hắn đã chia sẻ phần bánh cho cô không một chút phiền hà. Cô muốn ngỏ lời giải thích hoặc thậm chí chỉ một lời xin lỗi đơn giản. Nhưng cô biết rõ sẽ không bao giờ có dịp gặp lại người đàn ông tốt bụng đó ./.

------------------------------------------------------------------
CHIẾC HỘP TÌNH YÊU

Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý giá mà người cha luôn giữ bên mình. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta nhận được những món quà quý giá như vậy nhưng lại vô tình bỏ qua.

Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà mầu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha: “Con tặng bố!”. Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.

Ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa: “Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!”.

Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ cầu xin con tha thứ.

Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.

Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này, chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế./.


-------------------------------------------------------------------------

Dòng chữ viết trên cát


 Hai người bạn đi trên con đường vắng vẻ,đến một đoạn họ có một cuộc tranh luận khá gay gắt và một người đã không kiềm chế được giơ tay tát vào mặt bạn mình,người kia đau nhưng không nói một lời, anh viết lên cát : "Hôm nay người bạn thân nhất của tôi đã tát tôi "

Họ tiếp tục đi,đến một con sông họ dừng lại và tắm ở đây,anh bạn kia chẳng may bị vọp bẻ và sắp chết đuối, may mà được người bạn cứu, khi hết hoảng sợ, anh viết lên đá:"Hôm nay người bạn thân nhất đã cứu sống tôi".
Anh bạn kia ngạc nhiên hỏi:"Tại sao khi tôi đánh anh,anh viết lên cát,còn bây giờ anh lại viết lên đá?"

Mỉm cười,anh đáp lại:"Khi một người bạn làm chúng ta đau, chúng ta hãy viết điều đó lên cát, gió sẽ thổi chúng đi cùng sự tha thứ...Và khi có điều gì to lớn xảy ra, chúng ta nên khắc sâu nó lên đá như khắc sâu vào ký ức của trái tim, nơi không có ngọn gió nào có thể xóa nhòa được...."

Vậy chúng ta hãy học cách khi nào nên viết trên đá và khi nào nên viết lên cát..
.. 

------------------------------------------
  
Những con sói trong tâm hồn

Một cậu bé đến gặp ông mình để kể cho ông nghe về nỗi bực tức của mình khi bị bạn cùng lớp chơi xấu...

Sau khi nghe xong câu chuyện, người ông liền nói: "Để ông kể cho cháu nghe chuyện này. Đôi lúc, ông cũng cảm thấy rất ghét những người như vậy, nhưng rồi ông không buồn vì những gì họ làm. Bởi vì sự thù hận, bực bội chỉ làm cho cháu mệt mỏi chứ không làm đau kẻ thù của cháu. Điều đó cũng giống hệt như cháu uống thuốc độc nhưng lại đi cầu nguyện cho kẻ thù của mình chết. Ông đã phải đấu tranh với những cảm xúc như thế này nhiều lần rồi!"

Ngừng một lúc, ông lại nói tiếp: "Cũng giống như có hai con sói bên trong ông, một con thì rất hiền và chẳng bao giờ làm hại ai. Nó sống hòa hợp với tất cả mọi thứ xung quanh và nó không bao giờ tấn công ai cả, bởi vì sự tấn công đã không được dự tính sẵn. Nó chỉ đánh nhau khi điều đó là đáng để làm và làm theo một cách rất khôn ngoan, đúng đắn".

Người ông từ tốn nói tiếp: "Nhưng con sói còn lại thì không như thế! Nó lúc nào cũng giận dữ. Một việc thật nhỏ nhặt cũng có thể khiến nó nổi giận. Nó đánh nhau với tất cả mọi người, mọi vật bất kể lúc nào, mà không hề có lý do. Nó không nghĩ rằng đó là do sự tức giận và thù hận của nó quá lớn. Thật khó để hai con sói này cùng sống trong ông. Cả hai con đều cùng muốn chiếm lĩnh tâm hồn ông".

Cậu bé nhìn chăm chú vào mắt người ông rồi hỏi: "Ông ơi! Vậy con sói nào thắng hả ông?"

Người ông nói một cách nghiêm nghị: "Đó là con sói mà cháu vẫn hằng nuôi dưỡng!". 


 

 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

4 Tuần Internet Marketing Coaching