Tôi
yêu những kỷ niệm, tôi yêu những ngày tháng ấu thơ, tôi yêu những trò
tinh nghịch để rồi những khi đi làm đồng về, nhìn căn nhà bề bộn
với những thứ hỗn độn từ sự bài phá của hai chị em, ba tôi giận tím
người bắt hai chị em lên giường nằm cuối.
Nhớ ngày đó,
thằng em tôi nhác đòn kinh khủng, ba mới đánh 1 roi mà nó đã khóc thét
lên, còn tôi được mệnh danh là lỳ đòn, bị đánh cắn chặt môi chịu đựng
chứ không khóc. Mẹ cứ nhìn rồi năn nỉ ba...Sau những trận đò là ba giảng
dạy cho hai chị em biết mình sai ở chỗ nào và vì sao bị đòn. Rồi ba ôm
hai chị em tôi hỏi "ba đánh có đau không?.
Tuổi
thơ của tôi là những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, với những ngày
chăn dê, tắm heo và bắt còng bắt cua. Tuổi thơ của tôi là những ngày hồn
nhiên chơi đùa cùng lũ con trai chung xóm: nào thảy đá, chơi ống thục,
đi câu cá, đá gà chân, đá dế, thả điều giấy, tắm sông và cặp bồ đánh lộn. Cả nhóm chơi chỉ
có mình tôi là con gái, nhưng được cái hồi nhỏ tôi to con, cao lớn trước
tuổi, lại thêm nhanh nhẹn lanh lẹ nên chẳng biết sợ ai và cũng chơi
chẳng thua ai... Nhiều khi ba mẹ cứ nhìn tôi mà lắc đầu "Con gái gì mà...
sau này ế chồng nha con..."
Tôi yêu những ngày được nằm
trong vòng tay bà nội, được bà mân mê mái tóc, gãi gãi cái đầu kể chuyện
thời chiến cho tôi nghe rồi tôi ngủ thiếp lúc nào không hay.
.......
Tôi
lớn lên bằng tất cả tình yêu thương của gia đình và sự dạy dỗ có thể
nói là nghiêm ngặt nhưng chí tình của ba, sự nhẹ nhàng của mẹ và sự trìu
mến của bà... Tuy gia đình rất nghèo, có khi một củ khoai chia làm bốn
vậy mà ba mẹ và hai chị em lại ăn rất ngon lành, hạnh phúc. Để rồi khi
đi xa, những khi một mình ngồi ôn lại kỷ niệm nước mắt lăn dài trên hai
má mà miệng lại nở nụ cười tươi môi mấp máy "Con yêu gia đình mình".
Bạch Hạ Dung
Sài gòn mưa, ngày 03/08/2013
Bachhadung'blog
0 nhận xét:
Đăng nhận xét